top of page

Những người bạn mới đã lâu không gặp

  • Writer: Lynnie Bailey
    Lynnie Bailey
  • Apr 11, 2018
  • 3 min read

Updated: Aug 1, 2018

Thời gian này mình hay vô tình được gặp lại những người bạn cũ hoặc vu vơ nghĩ về những người đã cũ. Họ là những người mình đã quen biết, đã từng thân, đã từng cùng một lớp học, cùng một niềm tin hoặc là, đã từng yêu mình và cũng có thể là mình từng yêu. Dù là gì, họ có một điểm chung, đó là đã từng hiện hữu trong cuộc đời mình và như vây cũng có nghĩa là đã rất lâu, không còn hiện hữu nữa.



Tự nhiên, những người bạn ấy khiến mình không chắc chắn lắm về quan niệm cũ-mới. Như thế nào là cũ? Chỉ đơn giản là từng biết nhau hay cùng chia sẻ một quãng thời gian? Từng thân nhưng không còn nữa? Khi bạn giới thiệu với một người khác: Đó là một người bạn cũ của tôi, thì điều đó có nghĩa là gì? Mình cho rằng khi bạn nói đến một điều gì đã cũ phải bao gồm 2 yếu tố: bạn từng gắn bó với nó và nó vẫn thế. Như một ngày bạn tìm ra một cái đồng hồ bạn đeo năm 5 tuồi, bạn nghĩ: à đây là cái đồng hồ cũ mình từng đeo nó nhưng nó hỏng và mình đã không đeo nó lâu lắm rồi đấy. Hay như một mối tình cũ chẳng hạn, bạn từng gắn bó với nó và mối tình đó trong bạn không bao giờ thay đổi nữa, vì nó đã kết thúc. Chiếc đồng hồ và mối tình đều không thay đổi được nữa mà trở thành cũ.


Nhưng một con người thì không. Một người bạn đã lâu năm không gặp sẽ không hoàn toàn là người bạn của năm ấy nữa. Anh bạn hay ngồi đọc thơ tình và hát nhạc thập niện 70s, 80s cho bạn nghe có thể đã rời xa phố phường mà lên phương Bắc gắn bó với núi đồi, sống cuộc sống mà người làm văn phòng như bạn chưa bao giờ sống. Cô gái kì quặc chỉ biết vác bóng rổ ra sân mỗi giờ ra chơi ngày cấp ba và xù lông nhím mỗi lần tức giận giờ có thể đã là một người đằm thắm và giản đơn với tất cả những gì dữ dội giữ lại trong lòng. Và cậu bạn, người cùng lớp ngày trước chỉ biết bẽn lẽn cười mỗi khi bạn trêu chọc hay u uất về một mối tình u uất với một người cũng u uất không kém, giờ đã có thể là người nhắn nhe những dòng tin khiến bạn đỏ mặt hoặc là vỗ đùi cười khoái chí. Đã bao lâu rồi? 3 năm, 5 năm, 7 năm mình không còn biết họ đã sống như thế nào để giật mình bởi họ đã trở thành người như thế nào. Vậy thì không thể gắn một cái mác cũ kĩ lên họ được nữa.


Bởi nên, mình không thích gọi “một người bạn cũ”. Nghĩ là “cũ” như mặc định người ta vẫn như vậy, bản thân mình không cởi mở để tìm hiểu nữa và lòng chỉ còn tò mò để so sánh trước và sau. Mình thích ngồi xuống với những người bạn đã lâu không gặp và tìm hiểu họ của bây giờ như một người mới quen. Mình thích những khoảnh khắc ôn lại chuyện cũ, ngày xưa, hồi trước và cũng thích cảm giác giật mình đỏ mặt một chút vì một gương mặt quen nhưng tâm hồn thành lạ. Hay mà!


Những người bạn mới đã lâu không gặp. Nghe thật kì khôi nhưng họ cũng cho mình những cảm giác kì khôi. Họ vẫn sẽ thế thôi, ở một góc độ nào đấy. Như N vẫn luôn thấp, L vẫn luôn gầy hay T vẫn cười thật đẹp. Nhưng những năm tháng không xuất hiện trong thăng trầm của nhau khiến họ trở nên một người mình không còn hiểu nữa. Lắng nghe họ cho mình cảm xúc của những ngày đã qua và cảm hứng cho những ngày sẽ đến. Có đôi khi họ khiến bạn tiếc vì sao đã bỏ qua nhau quá lâu và có khi lại thấy may mắn vì ngay khoảnh khắc ngồi đó với họ sau nhiều năm.


Với tất cả những điều kì khôi đẹp đẽ ấy, việc của mình chỉ là gạt bỏ những mặc niệm trong lòng mà lắng nghe và tìm hiểu lại họ từ đầu. Chỉ thế mà thôi.

Recent Posts

See All
Những ngày này

“Dạo này tóc dài rồi” Trưa nay ngồi ăn với một chị đồng nghiệp cũ, chị mở đầu câu chuyện: “Dạo này tóc dài rồi. Và trông vui vẻ hơn nhỉ....

 
 
 

Comments


bottom of page